Ñeä Töû Quy laø tri thöùc cuûa ngöôøi xöa ñeå laïi.
Toå Tieân nhaân haäu giuùp ñôõ cho neân
Quoác Gia, xaõ hoäi, ñôøi soáng cuûa Quyù vò
khi thöïc haønh seõ ñöôïc keát quaû toát ñeïp

detuquy.edu.vn

BUÔNG TẬP KHÍ PHIỀN NÃO XUỐNG, TÁNH ĐỨC SẼ TRỞ LẠI

BUÔNG TẬP KHÍ PHIỀN NÃO

XUỐNG, TÁNH ĐỨC SẼ TRỞ LẠI

Giảng giải: Hòa Thượng Tịnh Không
 

Huệ Viễn Đại Sư phải dùng bản dịch của Ngài An Thế Cao, đáng tiếc là bản ấy đã thất truyền. Trong các vị Đại Sư phiên dịch trải các đời, An Thế Cao và Cưu Ma La Thập là hai vị Đại Sư phiên dịch được người Trung Quốc thích đọc nhất. Họ dịch theo lối dịch ý, chẳng phải là trực dịch. Nay chúng ta thấy bản dịch của hai vị Đại Đức ấy trong Đại Tạng Kinh đều vô cùng hoan hỷ.

Do Đông Tấn vẫn còn rất gần với thời đại của Ngài An Thế Cao, chúng tôi có lý do để tin tưởng: Vào thuở ấy, Viễn Công Đại Sư phải có được bản dịch ấy. Thượng thuyết thậm thị thuyết trên đây thật đúng, tức là Cụ Hoàng Niệm Tổ nhận định sách Hội Sớ nói rất có lý. Hội chúng chi thịnh, chánh biểu Thế Tôn thuyết pháp chi thắng dã đại chúng tham dự Pháp Hội đông đảo, biểu thị Đức Thế Tôn thuyết pháp thù thắng, Kinh Vô Lượng Thọ giảng pháp thù thắng khôn sánh.

Hựu Câu giả, cộng tập chi nghĩa lại nữa, câu có nghĩa là cùng nhóm họp lại. Câu là mọi người cùng nhau học tập, cùng nhau đề xướng, cùng nhau hoằng dương, cùng nhau phổ độ hết thảy đại chúng, có ý nghĩa này.

Hai câu kế tiếp đó: Nhất thiết Đại Thánh, thần thông dĩ đạt. Thượng nhị cú, tán Chư Đại Tỳ Kheo chi đức. Câu hết thảy Đại Thánh thần thông đã đạt khen ngợi đức của các đại Tỳ Kheo. Đây là tán thán. Hai câu này là tổng tán, đến phần sau, chúng ta sẽ thấy lời biệt tán, tán thán rất nhiều.

Tán thán phẩm đức của các vị đại Tỳ Kheo, trong ấy chứa đựng ý nghĩa rất sâu, những đức năng của các vị đại Tỳ Kheo chính là đức năng vốn sẵn đủ trong tự tánh của chúng ta. Quý vị thấy những đức năng ấy trong tự tánh thảy đều có, chỉ là hiện tại bị mê mất.

Đọc xong sẽ có ý niệm: Chúng ta phải tìm lại tánh đức, quá tốt đẹp.

Tìm như thế nào?

Buông tập khí phiền não xuống, tánh đức sẽ trở lại. Chúng ta có thể buông xuống một phần, tánh đức sẽ hiển lộ một phần. Có thể buông xuống hai phần, tánh đức sẽ hiển lộ hai phần.

Không nhất định phải buông xuống viên mãn, buông xuống viên mãn sẽ thành Phật, viên mãn hiện tiền. Chỉ cần thật sự làm, quý vị sẽ có lòng tin tràn trề, sẽ ngập tràn pháp hỷ. Trong Phật Môn thường nói là phiền não nhẹ, trí huệ tăng trưởng.

Phiền não mỗi ngày nhẹ dần, trí huệ mỗi ngày tăng thêm. Phiền não mỗi năm giảm dần, trí huệ mỗi năm tăng trưởng. Phiền não mỗi tháng giảm nhẹ, trí huệ mỗi tháng tăng trưởng. Tới lúc mỗi tháng phiền não nhẹ dần, trí huệ tăng dần, quý vị sẽ pháp hỷ sung mãn.

Mỗi ngày đều tăng trưởng, gần như quý vị sẽ nhanh chóng thành Phật, cách vô thượng bồ đề chẳng xa. Nhất thiết, nãi cai la sự vật chi xưng nhất thiết là tiếng để gọi chung tất cả sự vật, tức là bao gồm tất cả hết thảy. Hựu nhất thiết, phổ dã. Nhất thiết Đại Thánh, tán thán chi từ nhất thiết còn có nghĩa là khắp cả. Nhất thiết Đại Thánh là lời khen ngợi.

Trong Gia Tường Sớ có giải thích: Du tâm không lý. Ẩn, hiển nan trắc, cố xưng Thánh Nhân. Tâm dạo nơi lý không. Ẩn, hiển khó lường, nên gọi là Thánh Nhân, ý nghĩa này dễ hiểu. Thấy Thánh Nhân dụng tâm khác với chúng ta, tâm chúng ta trái nghịch tâm họ.

Tâm chúng ta chẳng không, trong ấy có quá nhiều thứ tạp nhạp. Tâm chúng ta trái nghịch lý lý là tự tánh. Tự tánh đúng là thứ gì cũng chẳng có, nó là không, là lý thể để vạn sự vạn pháp nương vào.

Vạn sự vạn pháp trong vũ trụ do đâu mà có?

Những đạo lý, năng sanh, năng hiện, năng biến, lý thể là tự tánh, mười pháp giới đều bao gồm trong ấy. Thức biến, mười pháp giới là thức biến. Tự tánh chẳng phải là vật chất, cũng chẳng phải là tinh thần. Nó có thể hiện vật chất, mà cũng có thể hiện tinh thần. Khi nó hiện, tức là hiển, hiển là hiện. Khi chẳng hiện thì gọi là ẩn.

Khi Huệ Năng Đại Sư khai ngộ đã nói: Nào ngờ tự tánh, vốn tự trọn đủ, đó là ẩn, chẳng hiện. Vốn tự trọn đủ, tuy cái gì cũng chẳng phải là nó, nhưng nó có thể hiện bất cứ điều gì. Câu cuối cùng là có thể sanh ra vạn pháp, đó là hiển. Tổ nói năm câu thì câu thứ ba là ẩn, câu cuối cùng là hiển, đều chẳng thể nghĩ bàn.

Câu chẳng thể nghĩ bàn này có ý nghĩa vô cùng sâu, quý vị chẳng cần phải suy tưởng, chẳng cần phải thảo luận, vì sao?

Hễ suy tưởng thì toàn bộ đã trật rồi. Quý vị thảo luận cũng sai luôn. Đừng suy tưởng, đừng thảo luận, chân tướng sẽ hiện tiền, quý vị thấy toàn bộ. Quý vị tư duy nó thì toàn bộ vọng tưởng, phân biệt, chấp trước sẽ hiện tiền.

Cớ sao mê?

Do vọng tưởng, phân biệt, chấp trước bèn mê. Mê thì chẳng thể giác ngộ, mê chỉ có càng mê hơn, càng mê càng sâu. Đức Phật dạy chúng ta, buông xuống là được, đừng quan tâm tới nó, chỉ buông xuống.

Buông chấp trước xuống bèn thành A La Hán, chấp trước là kiến tư phiền não. Buông phân biệt xuống, phân biệt là trần sa phiền não, buông phân biệt xuống là Bồ Tát.

Buông khởi tâm động niệm xuống, quý vị bèn thành Phật, trong Hội Hoa Nghiêm những vị ấy được gọi là pháp thân Đại Sĩ. Tu hành trong Phật Pháp, ngàn lời, vạn câu đều là một câu, đều khuyên quý vị hãy buông xuống, phải giữ cho thân tâm thanh tịnh.

Quan trọng nhất là tâm, tâm thanh tịnh, thân sẽ thanh tịnh, vì sao?

Thân là một hiện tượng vật chất gần gũi chúng ta nhất, là cảnh giới, là tướng cảnh giới, cảnh chuyển theo tâm. Tâm là ý niệm, ý niệm là Mạt Na Thức và thức thứ sáu, tức ý thức.

Thức thứ sáu ý thức phân biệt, thức thứ bảy chấp trước. Chẳng phân biệt, chẳng chấp trước, chuyển thức thứ bảy thành bình đẳng tánh trí, chuyển thức thứ sáu thành diệu quán sát trí. Hai thứ này vừa chuyển, A lại da và năm thức trước cũng chuyển theo.

Tám thức chuyển có trước sau, thức thứ sáu và thứ bảy chuyển trước, chuyển biến nơi nhân. Năm thức trước và thức thứ tám chuyển nơi quả. Quý vị thấy cảnh chuyển theo tâm. Có thể chuyển cảnh giới thì tu hành mới có công phu, mới thật sự biết tu. Chẳng chuyển được cảnh giới, quý vị tu uổng công.

Nói Tu uổng công thì vẫn là ca ngợi quý vị, chứ về căn bản, quý vị chẳng tu. Những sự lý, nhân duyên như vậy, nhất định phải đọc nhiều Kinh Luận đại thừa mới hiểu được. Đọc Kinh cũng có bí quyết mầu nhiệm, hễ hiểu sẽ có thụ dụng, lại còn rất nhanh chóng. Chẳng hiểu, sẽ khó khăn.

***