Ñeä Töû Quy laø tri thöùc cuûa ngöôøi xöa ñeå laïi.
Toå Tieân nhaân haäu giuùp ñôõ cho neân
Quoác Gia, xaõ hoäi, ñôøi soáng cuûa Quyù vò
khi thöïc haønh seõ ñöôïc keát quaû toát ñeïp

detuquy.edu.vn

PHẬT THUYẾT KINH A DI ĐÀ YẾU GIẢI GIẢNG KÝ - TẬP MỘT - A

PHẬT THUYẾT KINH A DI ĐÀ

YẾU GIẢI GIẢNG KÝ

Giảng giải: Hòa Thượng Tịnh Không
 

TẬP MỘT - A
 

I. Dẫn nhập.

II. Giảng giải lời tựa nêu nguyên do soạn sách Yếu Giải của Ngẫu Ích Đại Sư.

III. Giải thích phần Huyền Nghĩa.

1. Thích Danh, giải thích tên Kinh.

2. Biện Thể, luận định Thể.

3. Minh Tông giảng về Tông, tức điều được đề cao, cương lãnh tu học của bản Kinh này.

4. Luận Dụng, luận định lực dụng, tức hiệu quả giáo hóa của Kinh này.

5. Minh Giáo Tướng, phán định giáo tướng, tức luận định Kinh này thuộc về thời nào, giáo nào trong Ngũ Thời Bát Giáo, căn cơ nào được hóa độ bởi bản Kinh này.

Chính thức giảng vào nội dung bài Kinh:

1. Phần Tự.

1.1. Thông Tự.

1.2. Biệt Tự.

2. Phần Chánh Tông.

2.1. Trình bày chi tiết sự trang nghiêm nơi y báo và chánh báo của diệu quả để khơi gợi lòng tin.

2.2. Khuyên chúng sanh hãy nên phát nguyện cầu vãng sanh.

2.3. Dạy hãy lập hạnh chấp trì danh hiệu.

3. Phần Lưu Thông.

3.1 Phổ Khuyến.

3.1.1. Khuyến tín lưu thông.

3.1.2. Khuyến nguyện lưu thông.

3.1.3. Khuyến hành lưu thông.

3.2. Kết khuyến.
 

I. DẪN NHẬP
 

Thưa các vị đồng học!

Tháng 6 năm ngoái, tôi đã giảng Kinh Vô Lượng Thọ tại phòng học nơi này. Năm nay, cũng trong khoảng tháng này, tôi lại cùng các vị nghiên cứu một bộ sách trọng yếu khác của Tịnh Tông, đó là bộ Di Đà Yếu Giải do Ngẫu Ích Đại Sư trước tác.

Trong quá khứ, khi Kinh Vô Lượng Thọ chưa được lưu thông phổ biến thì những Kinh Điển để người tu học Tịnh Tông nương tựa chính là A Di Đà Kinh, sách Di Đà Yếu Giải của Ngẫu Ích Đại Sư và Di Đà Kinh Sớ Sao của Liên Trì Đại Sư.

Trong gần một ngàn năm, những người tu học Tịnh Tông có thể thành tựu chính là nhờ vào hai bộ chú giải ấy, nhất là bộ Di Đà Yếu Giải trọn đủ thẩm quyền. Trong quá khứ, Ấn Quang Đại Sư đã đề cao Di Đà Yếu Giải đến tột Bậc.

Ngài nói: Dẫu cho A Di Đà Phật giáng thế viết chú giải cho A Di Đà Kinh, cũng chẳng thể hay hơn tác phẩm này. Thậm chí, Ngài khẳng định bộ chú giải này hoàn toàn thể hiện tâm ý của A Di Đà Phật, chẳng sai lầm một điểm nào.

Chúng ta đều biết Ấn Quang Đại Sư là Đại Thế Chí Bồ Tát hóa thân, tuy thân phận của Ngẫu Ích Đại Sư không được tiết lộ, nhưng nhất định Ngài phải là bậc tái lai. Ấn Quang Đại Sư đã tôn sùng Yếu Giải như vậy thì Ngẫu Ích Đại Sư nếu chẳng phải là A Di Đà Phật tái lai thì cũng phải là một vị có chứng ngộ giống như Quán Thế Âm Bồ Tát.

Nếu không, sẽ chẳng thể nào kham nổi lời Đại Thế Chí Bồ Tát tán thán như vậy. Trong thời kỳ mạt pháp, đặc biệt là trong thời đại hiện tại, con người phiền não nặng nề, lắm khổ nạn.

Nếu muốn đạt được lợi ích chân thật trong một đời, giải quyết vấn đề hiện tiền, thì bất cứ cá nhân, gia đình, sự nghiệp, cũng như nói ở một mức độ cao hơn là giải quyết một vấn đề vĩnh hằng, thường được nhà Phật gọi là sanh tử đại sự thật sự hữu hiệu, thật sự thực hiện được phương cách giải quyết vấn đề ấy, thì trong tất cả hết thảy pháp môn, chỉ có mình pháp môn Tịnh Độ là có thể đảm đương.

Cổ Đức nói pháp môn này đơn giản, dễ dàng, nhanh chóng, ổn thỏa, thích đáng, trọn đủ những điều thù thắng khôn sánh. Các vị Tổ sư đại đức đều khác miệng cùng lời gọi pháp môn này là pháp khó tin.

Từ cổ đến nay, những người tu trì pháp môn Tịnh Độ thật sự đạt thành tựu chỉ có hai hạng người: 

Hạng thứ nhất là những người thiện căn sâu dầy, căn tánh rất nhạy bén, đặc biệt thông minh, vừa nghe đến đạo lý và sự thật trong pháp môn này, liền có thể tin tưởng sâu xa, chẳng nghi ngờ, dốc cạn lòng thành tiếp nhận.

Hạng thứ hai là những kẻ có phước, phước được nói ở đây chẳng phải là phước trong ngũ dục, lục trần của thế gian. Sự vinh hoa, phú quý trong thế gian toàn là giả. Phước báo chân chánh chính là nghe Kinh này xong, tuy chưa hiểu đạo lý, vẫn tin tưởng sâu đậm, chí thành tuân hành.

Khó nhất là những kẻ lưng chừng, hạng này chiếm đến đa số, tức là những kẻ được các vị Cao Tăng, đại thiện tri thức các đời buốt lòng rát miệng giảng giải, giới thiệu pháp môn Tịnh Độ, nhưng họ vẫn nửa tin, nửa ngờ, không chịu dốc lòng tu tập. Họ cũng thuộc vào hàng căn tánh Bậc trung.

Phật Giáo chính là nền giáo dục tốt nhất của Đức Phật dành cho hết thảy chúng sanh, trọn chớ nên coi Phật Giáo là Tôn giáo. Đức Phật thuyết pháp suốt bốn mươi chín năm, giảng Kinh hơn ba trăm hội.

Những pháp do Phật nói ra được người đời sau chỉnh lý, truyền sang Trung Quốc, lại được các vị Cổ Đức phiên dịch, chỉnh lý, phân loại, biên tập thành một bộ đại tùng thư, mệnh danh là Đại Tạng Kinh.

Có thể dùng một câu nói để bao quát toàn bộ nội dung Đại Tạng Kinh: Giảng nói chân tướng của vũ trụ và nhân sinh.

 Hôm nay, tôi giảng bộ Yếu Giải này cũng nhằm nghiên cứu chân tướng của nhân sinh và vũ trụ.

***